Cha mẹ thường nghĩ rằng mình biết rõ con cái từ ngày chúng được sinh ra (thậm chí cả trước đó) và luôn tin rằng mình biết cả những điều mà chúng nó đang nghĩ trong đầu.
Vì vậy khi biết rằng con mình là người đồng tính, chúng ta hoàn toàn không có một chút manh mối nào – tất cả những điều chúng ta đã biết đều không thể giải thích được điều này – và phản ứng tức thì thường là sốc và mất phương hướng.
Bạn luôn luôn có một giấc mơ, một viễn cảnh về việc con cái sẽ trở nên như thế nào, nên như thế nào, có thể như thế nào. Đó là một giấc mơ được vẽ nên từ chính cuộc đời của chúng ta, về những gì mà chúng ta muốn cho bản thân mình lúc còn trẻ, và đặc biệt là từ truyền thống văn hóa. Chính vì thế, bất chấp việc biết có bao nhiêu dân số là người đồng tính đi chăng nữa, chúng ta vẫn chỉ sẵn sàng với những giấc mơ thông thường dành cho con cái.
Việc mất định hướng và cú sốc mà bạn có là một cảm giác tự nhiên. Bạn đã mất một thứ - giấc mơ dành cho con mình. Bạn cũng mất đi niềm tin rằng bạn hiểu con mình nhất.
Tất nhiên, khi bạn thôi nghĩ về điều này, bạn sẽ thấy việc này là bình thường với mọi đứa trẻ, dù là đồng tính hay dị tính. Con cái luôn làm chúng ta bất ngờ. Chúng sẽ không cưới người mà chúng ta chọn cho; chúng sẽ không làm công việc mà chúng ta nghĩ là rất tốt; chúng sẽ không học trường mà chúng ta tư vấn. Tuy vậy trong xã hội hiện tại, chúng ta không cảm thấy quá khó khăn khi gặp những chuyện đó vì chúng được đề cập nhiều hơn chuyện về xu hướng tính dục “thiểu số”.
Hãy luôn nhớ rằng con của bạn không thay đổi. Con bạn vẫn y như con người mà bạn đã từng biết trước đó. Chỉ có giấc mơ của bạn, mong chờ của bạn, viễn cảnh của bạn là phải thay đổi, nếu bạn thực sự muốn biết và hiểu đứa con thân yêu của mình.
Nguồn ICS
Thứ Tư, 1 tháng 8, 2012
- Blogger Comments
- Facebook Comments
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét